29 tháng 8, 2017

"Chờ đợi" và "trông chờ"



          Vị thiền sư già phơi nấm dưới ánh mặt trời chói chang
          Trong chùa Vĩnh Bình, có một vị thiền sư tuổi đã ngoài tám mươi, đang phơi nấm hương dưới trời nắng chói chang. Hòa Thượng trụ trì là thiền sư Đạo Nguyên trông thấy vậy, nhịn không được nói: “Trưởng lão! Ông tuổi đã già như thế, vì sao lại nhọc nhằn làm việc ấy? Thỉnh lão nhân gia không cần cực khổ thế! Tôi có thể tìm một người khác làm thay ông.”
          Thiền sư già không một chút khách khí đáp: “Người khác không phải là tôi !”
          Thiền sư Đạo Nguyên nói: “Lão nhân gia nói không sai! Nhưng muốn làm cũng không cần phải vào đúng lúc mặt trời chói chang thế này!”
          Thiền sư già lại nói: “Trời nắng không phơi nấm, chẳng lẽ đợi trời râm hay trời mưa mới phơi ?”
          Thiền sư Đạo Nguyên nhất thời nghẹn lời không nói gì thêm.
          Mọi người thường nói: “Việc hôm nay, hôm nay làm xong”, “Sự tình của mình, chính mình làm”, lời nói tuy đơn giản nhưng làm được lại rất khó. Mọi người luôn tìm được đủ loại lý do bào chữa cho mình, nhưng kết quả là sẽ không lừa gạt được người, mà chẳng phải là lừa gạt chính mình sao?
          Cả đời người có hai việc không thể làm, một chính là “chờ đợi” – không thể chờ ngày mai, hai là “dựa vào” – không thể dựa vào người khác. Nếu không thì cả đời này của người ấy coi như đã sống uổng rồi.
          Đối với những người thành đạt trong sự nghiệp, từ chối ỷ lại vào người khác là một thử nghiệm lớn đối với năng lực bản thân. Điều đó có nghĩa là không thể dựa dẫm vào người khác, bởi vì như vậy là đã giao phó vận mệnh của mình vào tay người khác, mất đi quyền tự chủ trong công việc.
          Có một số người mỗi khi gặp phải chuyện gì, việc đầu tiên nghĩ đến là tìm kiếm sự giúp đỡ của người khác; có người bất luận là có việc hay không, đều thích đi theo người khác, cho rằng người khác có thể giải quyết mọi khó khăn của mình. Trong cuộc sống, những người như vậy ở đâu cũng có. Đó là những người có tâm lí ỷ lại.
          Không ai trong chúng ta có thể sống mà không cần sự quan tâm giúp đỡ của những người xung quanh, nhưng đó sẽ là sự giúp đỡ trong khả năng của họ, và lúc đó bạn thực sự không thể xoay sở nếu không có sự giúp đỡ. Chẳng ai dư dả quá nhiều thời gian để tận tâm giúp đỡ bạn. Khi ruộng lúa của bạn chín vàng cách tốt nhất là hãy tự mình thu hoạch về nhà. Đừng mong chờ sự giúp đỡ của người thân bạn bè khi bạn vẫn có thể tự mình làm được – bởi vì họ cũng có những ruộng lúa của mình bạn ạ…

          Hãy nhớ rằng :"Thói quen ỷ lại là một hòn đá cản bước bạn đến với thành công, muốn làm nên nghiệp lớn, bạn phải đá chúng ra khỏi con đường của mình”



.

Không có nhận xét nào: