7 tháng 12, 2014

TÔ MÌ



          Em gái tôi rất thích ăn mì, nhưng hồi ấy nhà nghèo lắm, không phải thèm là ăn được. Có bữa ba đến trường rước nó về, hai cha con ghé lại xe mì đầu hẻm. Ba kêu một tô mì, đẩy về phía nó: Con ăn đi, ba no rồi!
          Ăn xong, nó chợt nhìn thấy ba vét hết các túi mới đủ tiền trả tô mì.
          Mười lăm năm trôi qua, em tôi đã là một cô giáo. Hôm lĩnh tháng lương đầu tiên về, nó cầm xấp tiền tần ngần mãi. Tôi hỏi:
          - Mi định mua sắm gì đây?
          - Em mua tô mì thật ngon cúng ba!
          Rồi nó quay mặt hướng khác, giấu đi hai con mắt đỏ hoe.


.

Không có nhận xét nào: