26 tháng 11, 2016

Người lương thiện là người thông minh nhất

          Một người muốn có được hạnh phúc thực sự thì nhất định phải lương thiện.
          Mà một người lương thiện thì nhất định sẽ luôn nhớ đến điểm tốt của người khác, không ghi nhớ những tội lỗi mà người khác từng phạm phải. Phật gia có cách nói: “Lấy ơn báo oán” . Ai có thể làm được như vậy, người ấy nhất định là người lương thiện, khoan dung và độ lượng.


          Thời nhà Đường, Nguyên Càn Diệu bởi vì thường dâng tấu có nội dung vô cùng phù hợp với tâm ý của Hoàng đế Đường Huyền Tông, nên được Hoàng đế rất sủng ái.
          Cũng bởi vì thế mà ông nhanh chóng được Hoàng đế thăng chức. Lúc đầu, Nguyên Càn Diệu được thăng làm quan hộ bộ viên ngoại lang, sau lại làm quan Kinh triệu doãn, về sau được phong làm tể tướng của triều đình lúc bấy giờ.
Một ngày, Hoàng đế Đường Huyền Tông hỏi thái giám Cao Lực Sĩ:“Khanh có biết vì sao trẫm thăng chức cho Càn Diệu đặc biệt nhanh chóng như vậy không?”
          Cao Lực Sĩ trả lời: “Thưa Bệ hạ! Thần không rõ!”
          Đường Huyền Tông nói: “Trẫm nhận thấy cả tướng mạo và tài ăn nói của ông ta đều rất giống với Tiêu Chí Trung, bởi vậy mới lựa chọn trọng dụng ông ta”
Cao Lực Sĩ thấy lạ quá, bèn hỏi: “Tiêu Chí Trung chẳng phải đã từng phạm tội với Bệ hạ sao? Vì sao Bệ hạ còn nhớ đến ông ta sâu đậm như vậy?”
          Đường Huyền Tông nói: “Tiêu Chí Trung đến lúc tuổi già mới phạm phải tội lỗi, lúc mới đảm nhận chức tể tướng, chẳng phải mọi người đều nói rằng Trẫm có được một hiền tướng tài đức trong tay sao?”
           (Tiêu Chí Trung là đại thần của triều nhà Đường, âm mưu phế Huyền Tông, lập vua khác. Sau, lại mua chuộc cung nhân, lén bỏ thuốc độc vào đồ ngự dùng của Huyền Tông để giết chết ông, nhưng việc bị phát giác).
Trương thời gian trị vì, Đường Huyền Tông luôn trọng dụng người tài hoa, đồng thời có thể hậu đãi người từng phạm lỗi, vì thế mà được người đời sau tán dương khen ngợi.
          Nguyên Càn Diệu từ tướng mạo đến cách nói chuyện đều giống hệt với Tiêu Chí Trung, Đường Huyền Tông là một vị Hoàng đế, nhưng không vì Tiêu Chí Trung từng có tội với mình mà ghét bỏ Nguyên Càn Diệu. Trái lại, Hoàng đế còn đề bạt, trọng dụng ông ta. Điều này chứng tỏ, ông đã buông bỏ được nỗi oán hận trong lòng mình từ rất lâu rồi, chỉ nhớ về điểm tốt của Tiêu Chí Trung mà thôi.
          Chúng ta đều biết, đã là con người thì không có ai hoàn mỹ. Nếu như chúng ta luôn canh cánh trong lòng một người thì sẽ dễ dàng rơi vào trạng thái “thương nhau thì củ ấu cũng tròn, ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng”. Từ đó không phân biệt phải trái đúng sai mà phạm phải sai lầm, gây ra hậu quả không tốt.
          Tha thứ cho lỗi lầm của người khác là tự giải thoát chính mình. Nhìn thấy điểm tốt của người mà bỏ qua oán thù riêng, đề bạt, cất nhắc họ, ấy là chính nhân quân tử, là đạo đức tốt đẹp.
          Buông bỏ được oán giận, bầu trời trước mặt sẽ tự nhiên trong xanh hơn! Thế giới sẽ trở nên tươi đẹp hơn. Khi ấy bạn sẽ phát hiện ra rằng, hóa ra người lương thiện chính là người thông minh nhất!



.

Không có nhận xét nào: