Ngày trước đi đâu Toàn cũng tự hào về
cô vợ của mình, Linh không cao ráo như các cô người mẫu. Cô nhỏ nhỏ xinh xinh
nhưng 3 vòng vẫn khá chuẩn đã vậy khuôn mặt V-line khiến anh mê ngay từ lần đầu
gặp mặt.
Từ khi yêu đến lúc mới cưới xong đi đâu Toàn cũng đưa vợ đi cùng, hai người cứ dính nhau như sam vậy. Trong đám bạn thân vợ Toàn trẻ nhất, xinh nhất và học hành cũng giỏi nhất, còn gì tự hào hơn nữa.
Ngày Linh có bầu, Toàn tổ chức tiệc liên hoan linh đình, anh vui lắm cứ gọi điện khoe với mọi người suốt. Toàn hay nhờ mẹ nấu mấy món ngon ngon, nhiều lúc ở xa nhưng anh vẫn phi xe về lấy cho vợ ăn. Linh may mắn không bị nghén ngẩm gì, ăn uống cũng được. Nhưng điều mà cả hai không lường trước được đó là Linh bị bé lên không phanh. Đến khi muốn hãm cũng khó vì không ăn là cô thấy đói không chịu được.
Đến lúc sinh con Linh tăng những 23 kg, nhìn cô như cái lu tròn vo có thể lăn sẽ nhanh hơn đi. Linh cũng khổ tâm lắm nhưng vì con nên cô tự nhủ sẽ cố gắng. Toàn hạnh phúc khi chào đón con đầu lòng, nhưng mỗi lần nhìn vợ anh lại thấy đau lòng. Nhiều lúc Toàn tự hỏi: “Còn đâu là em của ngày hôm qua, trả lại tôi em của ngày hôm qua”.
Từ khi yêu đến lúc mới cưới xong đi đâu Toàn cũng đưa vợ đi cùng, hai người cứ dính nhau như sam vậy. Trong đám bạn thân vợ Toàn trẻ nhất, xinh nhất và học hành cũng giỏi nhất, còn gì tự hào hơn nữa.
Ngày Linh có bầu, Toàn tổ chức tiệc liên hoan linh đình, anh vui lắm cứ gọi điện khoe với mọi người suốt. Toàn hay nhờ mẹ nấu mấy món ngon ngon, nhiều lúc ở xa nhưng anh vẫn phi xe về lấy cho vợ ăn. Linh may mắn không bị nghén ngẩm gì, ăn uống cũng được. Nhưng điều mà cả hai không lường trước được đó là Linh bị bé lên không phanh. Đến khi muốn hãm cũng khó vì không ăn là cô thấy đói không chịu được.
Đến lúc sinh con Linh tăng những 23 kg, nhìn cô như cái lu tròn vo có thể lăn sẽ nhanh hơn đi. Linh cũng khổ tâm lắm nhưng vì con nên cô tự nhủ sẽ cố gắng. Toàn hạnh phúc khi chào đón con đầu lòng, nhưng mỗi lần nhìn vợ anh lại thấy đau lòng. Nhiều lúc Toàn tự hỏi: “Còn đâu là em của ngày hôm qua, trả lại tôi em của ngày hôm qua”.
Toàn hụt hẫng chán vợ, thậm chí nhiều
đêm tỉnh dậy không tin nổi đây là cô vợ mình từng rất đỗi tự hào sao cô ấy lại
sồ sề và xấu xí như vậy. Con quấy khóc, vợ toàn mùi sữa và mùi mẹ sề, Toàn đâm
ra chán hẳn. Linh bị trầm cảm sau sinh còn Toàn cũng không kém. Anh chẳng vồ vập
quan tâm vợ chu đáo được như nhiều người đàn ông khác vì tâm lý thất vọng cứ hiện
hữu trong đầu.
Toàn không nói ra nhưng với sự tinh tế của mình Linh dường như nhận ra chồng thất vọng về vợ, nhiều đêm cô động vào Toàn giả vờ quay lưng rồi ngủ. Đôi lúc Toàn đi làm cô ôm con ngồi khóc, đến Linh còn không nhận ra nổi mình thì Toàn chán là đúng rồi.
Đêm đó con quấy khóc, Toàn về nhà thấy nhà cửa bề bộn vợ vẫn chưa tắm rửa gì, cơm nước món được mất mất. Anh chán quá lấy cơ đi qua nhà bạn uống rượu. Đêm đến Linh gọi mãi chồng mới chịu nghe máy. Anh nói khề khà:
- Anh say rồi, anh ngủ lại đây với thằng Kha rồi mai đi làm luôn.
Linh buồn cô gọi cho mẹ chồng lên, vì mấy nay bà có ở với cô nhưng vừa về quê đám cưới được 2 hôm. Linh ôm mẹ khóc, cô nói ra tâm sự của mình cho bà nghe. Chiều hôm sau, Linh gọi cho chồng thì Toàn trốn tránh nói là tối anh đi tiếp khách với sếp về muộn. Linh ừ 1 tiếng rồi tắt máy.
Cô biết chồng chán vợ đang cố tình trốn tránh mình. Tối đó Toàn về nhà sau khi đã ăn uống no say. Nhưng vừa bước vào nhà thì anh chết trân khi thấy… nhà cửa sạch sẽ gọn gàng vô cùng. Bếp núc nguội lạnh nhưng ngăn nắp, anh hí hửng chạy lên tầng thăm vợ con thì… Toàn không hề thấy bóng dáng họ đâu hết. Anh hoang mang vào nhà vệ sinh và chạy lên sân thượng cũng chẳng thấy. Dở tủ đồ ra đồ con và vợ đã dọn sạch đi từ bao giờ.
Toàn run rẩy ngồi phịch xuống sàn gọi điện cho vợ thì thuê bao, gọi cho bố mẹ hai bên thì họ nói Linh không có về. Toàn bối rối lo lắng đến bật khóc, anh đến bàn làm việc thì thấy Linh để lại 1 bức thư:
“Hôm nay lúc con ngủ em đã cố dọn dẹp mọi thứ, em trả anh ngôi nhà ngăn nắp ngày nào. Em trả lại anh sự yên tĩnh mà anh muốn. Em… em đã hi sinh quên bản thân, quên đi 3 vòng quyến rũ, quên đi mọi thứ để sinh con cho anh vì em yêu anh và em cũng đã nghĩ rằng anh sẽ rất hạnh phúc vì điều đó. Em cứ ngỡ anh sẽ yêu em dù trong hoàn cảnh nào đi nữa, kể cả khi em là mẹ sề. Nhưng có lẽ em nhầm rồi, em đưa con đi xa 1 thời gian, anh nhớ giữ gìn sức khỏe . Chào anh!”
Đọc bức thư vợ để lại Toàn cứ thế ngồi khóc, anh tự trách mình ích kỷ vô tâm với vợ. Toàn tự đánh mình vì đã không biết trân trọng sự hi sinh của vợ để giờ lại ra nông nỗi này. Nhìn căn phòng im lặng đến phát sợ, Toàn bỗng nhớ tiếng trẻ có tiếng vợ nói chuyện với con đến điên dại.
Đêm đó Linh cứ luôn miệng hỏi mẹ chồng: ‘Liệu có sao không mẹ?”. Nhưng mẹ chồng cô quả quyết: “Con cứ ngủ đi, cứ cho nó một bài học cho nó sáng mắt ra, vợ vất vả không biết thương còn đòi chán vợ, chê vợ. Hai mẹ con cứ ở đây, mẹ chăm đến khi nào Tèo lớn đi học thì thôi, không chết đói đâu mà con lo”. Linh nhìn mẹ chồng mà nước mắt chực trào, cô thấy mình may mắn vì có được 1 bà mẹ chồng tâm lý và tốt tính như vậy.
Có lẽ qua lần này Toàn đã học được 1 bài học thấm thía. Tôi tin chắc ở xã hội này vẫn còn nhiều anh chồng giống như Toàn, chê vợ xấu sồ sề sau sinh rồi quay ra chán vợ như vậy. Vợ của các anh vì ai mà họ ra nông nỗi vậy chứ, chẳng phải vì các anh mà họ quên cả thanh xuân, quên cả 3 vòng quyến rũ, quên cả những người đàn ông tán tỉnh, cung phụng tốt bụng khác để đi sinh con cho các anh ư? Xin các ông chồng đang chê vợ, chán vợ hãy tỉnh lại đi, đừng làm thêm điều gì tồi tệ để rồi sau này phải hối tiếc nữa.
Toàn không nói ra nhưng với sự tinh tế của mình Linh dường như nhận ra chồng thất vọng về vợ, nhiều đêm cô động vào Toàn giả vờ quay lưng rồi ngủ. Đôi lúc Toàn đi làm cô ôm con ngồi khóc, đến Linh còn không nhận ra nổi mình thì Toàn chán là đúng rồi.
Đêm đó con quấy khóc, Toàn về nhà thấy nhà cửa bề bộn vợ vẫn chưa tắm rửa gì, cơm nước món được mất mất. Anh chán quá lấy cơ đi qua nhà bạn uống rượu. Đêm đến Linh gọi mãi chồng mới chịu nghe máy. Anh nói khề khà:
- Anh say rồi, anh ngủ lại đây với thằng Kha rồi mai đi làm luôn.
Linh buồn cô gọi cho mẹ chồng lên, vì mấy nay bà có ở với cô nhưng vừa về quê đám cưới được 2 hôm. Linh ôm mẹ khóc, cô nói ra tâm sự của mình cho bà nghe. Chiều hôm sau, Linh gọi cho chồng thì Toàn trốn tránh nói là tối anh đi tiếp khách với sếp về muộn. Linh ừ 1 tiếng rồi tắt máy.
Cô biết chồng chán vợ đang cố tình trốn tránh mình. Tối đó Toàn về nhà sau khi đã ăn uống no say. Nhưng vừa bước vào nhà thì anh chết trân khi thấy… nhà cửa sạch sẽ gọn gàng vô cùng. Bếp núc nguội lạnh nhưng ngăn nắp, anh hí hửng chạy lên tầng thăm vợ con thì… Toàn không hề thấy bóng dáng họ đâu hết. Anh hoang mang vào nhà vệ sinh và chạy lên sân thượng cũng chẳng thấy. Dở tủ đồ ra đồ con và vợ đã dọn sạch đi từ bao giờ.
Toàn run rẩy ngồi phịch xuống sàn gọi điện cho vợ thì thuê bao, gọi cho bố mẹ hai bên thì họ nói Linh không có về. Toàn bối rối lo lắng đến bật khóc, anh đến bàn làm việc thì thấy Linh để lại 1 bức thư:
“Hôm nay lúc con ngủ em đã cố dọn dẹp mọi thứ, em trả anh ngôi nhà ngăn nắp ngày nào. Em trả lại anh sự yên tĩnh mà anh muốn. Em… em đã hi sinh quên bản thân, quên đi 3 vòng quyến rũ, quên đi mọi thứ để sinh con cho anh vì em yêu anh và em cũng đã nghĩ rằng anh sẽ rất hạnh phúc vì điều đó. Em cứ ngỡ anh sẽ yêu em dù trong hoàn cảnh nào đi nữa, kể cả khi em là mẹ sề. Nhưng có lẽ em nhầm rồi, em đưa con đi xa 1 thời gian, anh nhớ giữ gìn sức khỏe . Chào anh!”
Đọc bức thư vợ để lại Toàn cứ thế ngồi khóc, anh tự trách mình ích kỷ vô tâm với vợ. Toàn tự đánh mình vì đã không biết trân trọng sự hi sinh của vợ để giờ lại ra nông nỗi này. Nhìn căn phòng im lặng đến phát sợ, Toàn bỗng nhớ tiếng trẻ có tiếng vợ nói chuyện với con đến điên dại.
Đêm đó Linh cứ luôn miệng hỏi mẹ chồng: ‘Liệu có sao không mẹ?”. Nhưng mẹ chồng cô quả quyết: “Con cứ ngủ đi, cứ cho nó một bài học cho nó sáng mắt ra, vợ vất vả không biết thương còn đòi chán vợ, chê vợ. Hai mẹ con cứ ở đây, mẹ chăm đến khi nào Tèo lớn đi học thì thôi, không chết đói đâu mà con lo”. Linh nhìn mẹ chồng mà nước mắt chực trào, cô thấy mình may mắn vì có được 1 bà mẹ chồng tâm lý và tốt tính như vậy.
Có lẽ qua lần này Toàn đã học được 1 bài học thấm thía. Tôi tin chắc ở xã hội này vẫn còn nhiều anh chồng giống như Toàn, chê vợ xấu sồ sề sau sinh rồi quay ra chán vợ như vậy. Vợ của các anh vì ai mà họ ra nông nỗi vậy chứ, chẳng phải vì các anh mà họ quên cả thanh xuân, quên cả 3 vòng quyến rũ, quên cả những người đàn ông tán tỉnh, cung phụng tốt bụng khác để đi sinh con cho các anh ư? Xin các ông chồng đang chê vợ, chán vợ hãy tỉnh lại đi, đừng làm thêm điều gì tồi tệ để rồi sau này phải hối tiếc nữa.
Nguồn: Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét