Xưa có một cụ ông. Ông ta
không chỉ giàu mà còn rất tốt. Ông đã cảm thấy rằng mình có quá nhiều tiền và
nên giúp đỡ những ai nghèo khó. Vì thế, ông đã giúp đỡ những người nghèo, bệnh
tật, và đang cần sự trợ giúp do những sự thảm họa.
Những ai mà được ông giúp đỡ
đều rất biết ơn. Họ kính trọng và khâm phục ông ta. Ông đã trở nên rất nổi
tiếng. Không chỉ những người ở trong quốc gia của ông khâm phục ông, mà cả
những người từ các nước láng giềng. Từ từ tất cả những tiếng nói của họ đã đến
Thiên Đình.
Một vị thần ở đây đã đem lòng
ganh tị. Vị thần này nghĩ, “Tôi đã rất tốt và từ thiện khi còn ở trái đất.
Những điều tốt của tôi đã đến Thiên Đình và đó là tại sao họ mang tôi lên đây.
Tuy nhiên, nếu cụ già này có thể vượt trội hơn tôi, vậy thì có lẽ người đàn ông
này sẽ nhận nhiều phúc lành hơn tôi.”
Vị thần này tìm một cách để
ngăn cản cụ già này làm nhiều điều tốt. Ông ta đã biến thành một người bình
thường và đến gặp cụ già. Ông đã nói, “Ông đã ban bố nhiều của cải cho người
khác, ông không cảm thấy buồn sao?Ông làm việc thật vất vả. Tại sao ông không
để lại của cải cho con cháu?Nếu ông tiếp tục làm vậy, một ngày nào đó, tất cả
tiền bạc của ông đều hết cả. ”
Cụ già đã cười và nói, “Những
thứ tồn tại giữa Trời và Đất là cho mọi người. Nếu tôi giữ những gì tôi có chỉ
cho gia đình tôi, điều đó thật hổ thẹn. Tốt nhất là tôi để cho mọi người cùng
hưởng. ”
Vị thần này lại nói, “Theo
những gì tôi biết, những người mà thích ban bố cuối cùng sẽ xuống địa ngục. ”
Cụ già thật ngạc nhiên khi
nghe vậy và ông đã nghĩ rằng chỉ những người làm việc xấu mới xuống địa ngục.
Vị thần này đã gặp khó khăn để thuyết phục cụ già này, vì thế ông ta đã tạo ra
một sự ảo tưởng và đã nói
“Xem này!Tất cả những người này đang bị đau khổ ở
địa ngục. Họ tất cả đã là những người tốt muốn giúp đỡ những người nghèo khó.
Nếu người không tin ta, hãy tự mình đi hỏi những người đó. ”
Cụ già đã đến gặp một người
và đã hỏi, “Tại sao ngươi lại ở địa ngục?”
Người đàn ông đã muốn làm vừa
lòng vị Thần và đã nói, “Như những gì ông ta đã nói. Tôi đã thường giúp đỡ
những người khác và tôi đã kết cục xuống địa ngục là vì vậy. ”
“Những gì đã xảy ra cho những
ai mà ông đã giúp đỡ?”
“Tất cả họ cuối cùng đã lên
Thiên Đình. ”
Cụ già đã nói một cách vui
vẻ, “Vậy thì, đó là điều ước của tôi để cho mọi người đều hạnh phúc. Vì tôi có
thể giúp nhiều người lên Thiên Đình, tôi không tiếc rằng mình là một người sẽ
xuống địa ngục. Tôi thật hạnh phúc!”
Cụ già thật là chân thành khi
ông đã nói thế. Sau khi vị Thần này nghe vậy, ông ta đã cảm động và thấy thật
hổ thẹn. Ảo giác của địa ngục lập tức biến mất
Ông ta đã trở lại hình ảnh
thần linh của ông ta và nói, “Những gì mà tôi đã nói với ông là từ cái tâm ganh
tị của tôi. Tôi đã muốn thuyết phục ông và đã tạo ra những lời nói dối đó. Thật
sự, làm việc tốt sẽ được ban thưởng. Ông đã tu luyện đến một tầng thứ thật
trong sạch, sáng suốt, và không ích kỷ. Ông có thể từ bỏ chính sự an lành của
mình và giúp đỡ những người khác tránh khỏi sự đau khổ.
Con đường tu luyện thật là
dài và khó khăn. Thỉnh thoảng chúng ta nhận sự cảm ơn và kính trọng, nhưng, có
khi, như là những lời phỉ báng. Chúng ta phải đối diện tất cả với một cái tâm
trong sạch, trí huệ, và lòng kiên nhẫn. Nếu không chúng ta sẽ mất đi lòng kiên
định và trở nên chán nản.
Giữ cái tâm tử tế và chân
thành và không bị ô nhiễm bởi những người khác thì thật là rất khó. Tôi hy vọng
rằng tất cả chúng ta đều có thể giữ được Phật tính của mình và bình tĩnh khi
chúng ta được khen ngợi hay bị phỉ báng, và đi theo những nguyên lý Chính Pháp
và chúng ta sẽ thành công.
.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét