Hạnh
phúc là một khái niệm rất trừu tượng. Từ ngàn xưa đến nay, trải qua biết bao
thời kỳ lên xuống của xã hội mà hạnh phúc được quan niệm rất khác nhau. Có rất
nhiều người trong chúng ta bận rộn học tập và làm việc để rồi chìm đắm trong
căng thẳng mệt mỏi và ca thán rằng: “Tôi không hạnh phúc”. Những bạn trẻ chúng
ta thuờng mơ mộng về một cuộc sống hạnh phúc vào tương lai nhưng lại không có
định nghĩa đúng đắn về hạnh phúc. Còn những ngưòi tuồi xế chiều thì vẫn mãi chơi
trò cúp bắt và không bao giờ hạnh phúc cả. Khi hạnh phúc đến, chúng ta thường
lúng túng, hời hợt để nó đi mất, đơn giản vì ta không có khái niệm chính xác về
hạnh phúc.
Hạnh phúc như chiếc bóng???
Một vòng xoay hạnh phúc…
Chúng ta luôn đặt mục tiêu trong cuộc sống. Ta gắng hết toàn tâm toàn sức thực hiện. Nhưng ít bạn trẻ vui sống với mục tiêu của mình mà khi đã đạt được cái đích ấy, ta lại có một cái đích mới, ta lao đầu vào nó. Hạnh phúc đến khi ta hoàn thành một điều thì sức ép mới lại được thiết lập.
Lúc nhỏ, chúng ta thường quyết tâm học thật tốt. Rồi ngày chúng ta tốt nghiệp, cầm tấm bằng trên tay ai cũng vui nhưng rồi lại lo âu về việc công ăn chuyện làm. Khi thành công trong công việc, ta lại quan niệm hạnh phúc một cách khác nữa, đó là được sống bên người mình thương. Thấy bạn bè có nhà sang trọng, lòng ghen tị trong ta khơi dậy và cảm thấy mình thua kém… Một vòng xoay dường như ta bị cuốn và trong đó mà không hế hay biết…
Bạn có biết?
Khi nhắc đến từ Hạnh Phúc, ta thường nghĩ ngay đến Thoả Mãn (thoả mãn danh vọng, thoả mãn ý chí…). Có ngưòi quan niệm, càng thoả mãn thì càng hạnh phúc, bạn nghĩ có đúng không? Nhưng đó chỉ là hạnh phúc ngắn ngủi mà thôi, và hầu như không được gọi là hạnh phúc nữa.
Bạn có đôi mắt trong để nhìn những người yêu thuơng, bạn có hạnh phúc? Bạn có biết có không ít ngưòi khao khát được thấy ánh sáng mặt trời?...
Bạn có ba bữa ăn no đủ hằng ngày, bạn có hạnh phúc? Bạn có biết có nhiều trẻ em chết vì đói?...
Bạn bị ba mẹ la, bạn có hạnh phúc? Bạn có biết có rất nhiều đứa trẻ thèm được ba mẹ la mắng như bạn nhưng không bao giờ chúng được gặp họ?...
Có rất nhiều điều trong cuộc sống đã quá quen thuộc với chúng ta nên ta xem chúng quá bình thuờng, ta thờ ơ với chúng. Nhưng tiếc thay, đó mới lả những thức cơ bản xây dựng hạnh phúc lâu bền. Vậy mà ta mãi đi tìm hạnh phúc xa vời ở đâu đó mà quên rằng hạnh phúc ở xung quanh ta, ở trong trái tim mình…
Một kết thúc có hậu
Tuổi trẻ thuờng chạy theo những yếu tố bên ngoài để định nghĩa hành phúc, ta luôn cố theo đuổi những khái niệm hạnh phúc khác nhau. Đó là loại hạnh phúc không bền, dễ dàng biến mất. Những vật liệu ấy là Tiền bạc, nhà cửa, người yêu, tấm bằng Đại Học,… rất nhiều bạn lấy những thứ ấy làm điển tựa hạnh phúc của mình…
Hạnh phúc bắt nguồn từ trái tim, từ tư duy của mỗi con người. Chính cái “tôi” luôn cản trở mình tìm đến hạnh phúc của chính chúng ta. Chúng ta chỉ thật sự hạnh phúc khi cái “tôi” ấy không còn nữa. Ta an lạc với cuộc sống của mình, không luỵ phiền, không ưu tư, lo lắng… ta sẵn sàng chấp nhận mọi đau khổ, khi ấy ta mới thật sự đang sống đúng nghĩa… Không vì cái “tôi” là hạnh phúc…
.