Có một cậu thanh niên vì gia cảnh
nghèo khó, cha mẹ lại ốm đau bệnh tật, vì thế cậu nghỉ học về nhà giúp đỡ gia
đình. Mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng cậu làm việc gì cũng chuyên tâm.
Có một hôm, đang đi trên đường thì cậu
nhặt được một đồng tiền xu. Sau đó, cậu đi qua một vườn hoa, nghe thấy những
người thợ tỉa hoa kêu khát nước, không chút đắn đo, cậu liền dùng đồng xu này
mua một chút nước trà cho họ uống.
Những người này đã vô cùng cảm kích
và mỗi người trong số họ đều tặng cho cậu một bông hoa.
Lúc đi ngang qua chợ, cậu mang những
bông hoa này chia cho mọi người. Những người nhận được hoa đều rất vui vẻ phấn
chấn và đều trả cho cậu một đồng tiền xu, thế là cậu đã có được tám đồng tiền
xu.
Một ngày nọ, sau một trận cuồng phong
xảy ra, cành cây và lá khô trong vườn cây đều bị gió thổi rơi rụng khắp vườn. Cậu
thanh niên nói với người làm vườn: \"Cháu xin được giúp bác quét dọn sạch
sẽ vườn cây, bác có thể cho cháu xin những cành cây và lá cây khô này để mang về
làm củi được không ạ?\". Bác làm vườn vui vẻ đồng ý
Trong lúc cậu thanh niên nhặt những
cành củi khô kia, thì nhìn thấy một đám trẻ con đang giận dỗi vì tranh giành
nhau mấy viên kẹo, thế là cậu lại lấy tám đồng tiền xu ra và đi mua một ít kẹo,
đưa cho những đứa trẻ này, còn nói với chúng rằng hãy cùng nhau ăn.
Đám trẻ vô cùng thích thú, nhìn thấy
cậu một mình nhặt củi nên đã nhao nhao vào nhặt giúp sạch sẽ tất cả cành khô lá
héo, không bỏ sót chút nào chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
Xong việc, khi cậu chuẩn bị mang đống
củi này về, thì gặp ngay một vị là đầu bếp của một gia đình giàu có. Vị đầu bếp
nói: \"Loại củi này rất tốt, nhóm lửa không bị bốc khói, ông chủ của chúng
tôi bị bệnh suyễn, rất sợ mùi khói\
Người
thanh niên nghe xong liền nói: \"Vậy thì bác cứ mang về dùng đi!\". Vị
đầu bếp nói: \"Sao có thể lấy không của cậu được chứ?\", thế là vị đầu
bếp trả cho cậu 16 đồng tiền xu rồi mang đống củi về.
Người thanh niên cầm 16 đồng xu này
nghĩ thầm: \"Nhiều tiền như thế này, mình có thể làm được rất nhiều việc\".
Thế là cậu liền mở một quán bán nước trà ở ngay gần nhà mình, bởi vì đang giữa
mùa hè nóng bức, người đi đường đều rất khát nước.
Không lâu sau có một vị thương nhân
đi qua, cũng dừng lại quán của cậu để uống nước, vị thương nhân nghe thấy những
người xung quanh nói rằng cậu này rất tốt bụng. Cậu không chỉ bán trà mà thường
ngày còn cho những người công nhân cắt cỏ gần đây uống miễn phí.
Cậu
thanh niên nghe xong, không những chuẩn bị nước trà mà còn kiếm sẵn 200 bó cỏ.
Ngày hôm sau, hội buôn ngựa đến,
trong lúc nghỉ chân uống trà tại quán, nhìn thấy nhiều cỏ như vậy, liền muốn
mua.
Người thanh niên nói: \"Những bó
cỏ này, tôi không phải mất tiền mua, các anh cần thì cứ lấy đi!\". Hội
buôn ngựa cười lớn, lúc uống trà xong, họ đưa cho cậu thanh niên 1000 đồng xu
và mang toàn bộ số cỏ đi.
Mấy năm sau, ở nơi đó đã xuất hiện một
thương nhân giàu có, nổi tiếng gần xa.
Câu chuyện trên rất đơn giản, sự
thành công của cậu thanh niên trẻ tuổi này không đến từ \"một đồng
xu\", mà nhờ lòng từ bi và lương thiện.
Kết thúc câu chuyện, nhiều người cũng
đã ngộ ra rằng không phải ngẫu nhiên mà chàng thanh niên ấy trở thành ông chủ
giàu có. Để có sự thành công ấy là cả một quá trình nỗ lực, đòi hỏi nhiều tố chất,
từ tấm lòng lương thiện, biết sống vì người khác không toan tính thiệt hơn đến
khả năng biết nắm bắt cơ hội.
Phật giáo coi chữ Đức là hành động,
suy nghĩ và lời nói thiện.. để từ đó có được sự từ bi, hỷ xả, mang điều tốt đẹp
đến cho mọi người. Hơn nữa, Đạo Phật còn có quan niệm về sự luân hồi, nghĩa là
có sự nối tiếp nhân quả của Đức từ tiền kiếp trong quá khứ. Vì vậy mới có lời
khuyên rằng: Ăn ở hiền lành để phúc cho con; hoặc có lời răn: Đời cha ăn mặn, đời
con khát nước.
Theo Phunutoday
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét