22 tháng 11, 2013

CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ MẸ

.



CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ MẸ
          Trong 1 gia đình đông con:
          - "Mẹ ơi ! Con muốn mua xe máy, mẹ mua cho con nhé !" -"Con muốn học anh văn !" -"Con muốn 1 cái váy mới !" -"Con cần 1 cái laptop mẹ à !"
          - "Ừ, để mẹ lo"
          20 năm sau:
          - "Mẹ ơi! Con muốn làm chính trị gia, mẹ ủng hộ con nhé !" -"Con muốn học thạc sĩ, mẹ lo cho con nhé !" -"Con muốn làm ca sĩ !" -"Con muốn mở công ty điện tử !"
          - "Ừ, để mẹ lo"
          30 năm sau:
          - "Mấy đứa có khỏe không ?" - "Con chuẩn bị đi họp rồi, mẹ sang nhà chú Ba chơi nha !" -"Con sắp đi làm đồ án, mẹ sang nhà em Tư nha" -"Con đi lưu diễn, mẹ sang nhà chú Út nha !" -"Con bận rộn rối trí lắm mẹ à ! Híc .."
          - "Ừ, để mẹ tự lo..."


MỘT MÌNH MẸ
          Chiến tranh ác liệt. Bố ra chiến trường. Mẹ cô độc dắt con lánh nạn khắp nơi.          Hòa bình. Bố không trở về. Mẹ khóc hằng đêm trong ngóng mong.
          Năm năm sau, mẹ quyết định lập bàn thờ, di ảnh bố.
          Một mình mẹ vất vả nuôi con. Vậy mà căn bệnh ung thư quái ác lại cướp mất mẹ.
          Hôm bức ảnh mẹ được đưa lên bàn thờ bên cạnh bố, bất ngờ bố trở về !
          Tất cả chợt vỡ oà......
          Bức ảnh bố được hạ xuống. Trên bàn thờ ...mẹ lại một mình.



MẸ GHẺ
          Khi em 6 tuổi, theo cha về với mẹ ghẻ, làm đủ việc mà vết roi mới chồng lên dấu đòn cũ...
          Dì muộn chồng, quá dữ dằn, ruột thịt chẳng ai muốn gần, đành lấy cha... Em 15 tuổi, cha mất. Đinh ninh em bỏ đi, ngày mở cửa mả, Dì đuổi khéo :
          - Có muốn về với bà ngoại mày không ?
          Em cúi đầu, nói trong nước mắt:
          - Con đi rồi, mẹ ở với ai ?
          Từ sau câu nói, bà mẹ ghẻ trầm tư, về, đi chùa, ăn chay.
          Em trở thành cậu ấm, rồi thành một thạc sĩ, mẹ con thân thương, đổi thay như phép màu.



VÒNG CẨM THẠCH
          Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm mọi cách nói thôi, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, nhăn nheo, mẹ vẫn chưa một lần có để đeo.
          Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía , cười :
          - Mẹ già rồi, tay nhăn nheo, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui !
          Chị em rưng rưng…



XÓT XA
          Tần tảo dành dụm những đồng tiền từ mớ rau, củ khoai, con cá, con tôm bắt được, gởi lên cho chị Hai ăn học. Trãi dài năm tháng,… chị Hai làm lớn, một công ty du lịch. Dễ chừng mãi bốn năm năm, chị Hai mới về. Cả nhà vui khôn xiết. Tờ mờ sáng, Má chèo xuồng qua chợ nổi, về, làm bữa cơm thịnh soạn :
          - Tội nghiệp chị Hai tụi bay, hồi giờ có được bữa ăn nào đàng hoàng, tử tế đâu !
          Đang ăn, chị Hai giật mình, khều một sợi tóc từ trong đĩa lòng xào :
          - Ai làm bê bối cẩu thả thế này ? Kiểu này trên con, con bắt đổ bỏ, phạt trừ lương !
          Chị Hai ngoe nguẩy lên nhà trên. Má ngồi im như tượng đá. Thằng Út cầm sợi tóc lên săm soi, la lên, giọng còn ngọng nghịu:
          - Sợi tóc bạc hơn một nửa rồi má ơi!





.

Không có nhận xét nào: