10 tháng 4, 2016

Những Truyện Cực Ngắn 4



Ba
          Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
          Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghĩ cho khỏe.
          Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
          Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.


Câu hỏi
          Ngày đầu tiên cô phụ trách một lớp học tình thương đa phần là những trẻ lang thang, không nhà cửa.
          Cuối buổi học.
          - Cô ơi! Dạy hát cho tụi con đi cô.
          - Hát đi cô.
          Còn mười phút. Nhìn những cái miệng tròn vo và những đôi mắt chờ đợi , cô dạy cho tụi trẻ bài Đi học về .
          - Hát theo cô nè, "Đi học về là đi học về. Con vào nhà con chào ba mẹ. Ba mẹ khen..."
          Phía cuối lớp có tiếng xì xào:
          - Tao không có ba mẹ thì chào ai?
          - ….!
          Cô chợt rùng mình, nghe mắt cay cay.

Vị phở ngày xưa
          Ngày bé, anh học trung cấp về nghĩ hè, đưa em lên thị trấn huyện chơi. Anh mua một tô phở mậu dịch ba hào hai, em ăn sao mà ngon thế. Hỏi anh sao không ăn. Anh bảo không đói, thật ra anh không còn tiền.
          Anh không thi vào đại học mà học trung cấp để nhanh đi làm giúp em ăn học.
          Sau đó em được đi du học. Em đã đi nhiều nơi, ăn nhiều món ăn đặc sản, nhưng không có món nào ngon bằng tô phở mậu dịch năm ấy.


          Nguồn: Sưu tầm


.

Không có nhận xét nào: