23 tháng 11, 2011

Chỉ là hai đường thẳng song song

,




          “Cậu biết không, kẻ lãng du yêu Gió, chẳng có ai có thể giữ chân khách bộ hành. Hạnh phúc vốn dĩ thật mong manh.Và tớ là kẻ vụng về trong việc giữ gìn tình cảm.

          Đừng hỏi tớ tại sao lại chọn cách sống của kẻ cô đơn. Đừng hỏi tớ tại sao tớ không thể yêu cậu. Đừng hỏi tớ tại sao luôn dập tắt mọi hy vọng của cậu. Và cũng đừng bao giờ hỏi tớ có xa cậu không…

          Hãy cứ ở bên cạnh tớ như cách cậu vẫn làm. Hãy để tớ cảm thấy vui mỗi khi được ngồi sau xe đạp của cậu. Hãy cho tớ mượn vai khi tớ muốn khóc. Và hãy đừng vì tớ mà bỏ lỡ mất tình yêu thật sự của mình.

          Trong tình yêu tớ sợ nhất điều gì cậu có biết không? Đó là khi tớ nhận ra rằng trái tim tớ chẳng thuộc về người mà tớ đang gọi là người yêu. Là khi tớ nghe thấy lời chia tay từ người mà tớ đặc biệt quý trọng. Là khi tớ thấy mệt mỏi vì những giận hờn, ghen tuông vô cớ. Là khi tớ cảm thấy áp lực khi tớ không thể là hình mẫu lý tưởng của ai kia. Là khi tớ thấy mình phải chịu trách nhiệm với tình yêu của mình…. Tình yêu khiến cho con người ta trở nên tốt đẹp hơn nhưng cũng có thể là con dao giết chết một tâm hồn thánh thiện.

          Cám ơn cậu vì đã đem tới cho tớ nụ cười và lau khô những giọt nước mắt của tớ. Cám ơn cậu vì đã chịu chấp nhận cái tôi của tớ - cái tôi trẻ con, vụng về, ngang bướng và ích kỷ. Cám ơn cậu vì tất cả mọi thứ cậu làm cho tớ. Cám ơn cậu rất nhiều…

          Nhưng cậu đừng hy vọng quá nhiều vào tớ. Tớ sợ sẽ khiến cậu tổn thương. Vì trái tim của tớ đã mang một lời nguyền không thể hóa giải. Vì lý trí của tớ không cho phép tớ cướp đi hạnh phúc của một ai. Thế nên mình cứ mãi là hai đường thẳng song song chứ đừng bao giờ làm hai đường thẳng cắt nhau cậu nhé! Vì hai đường thẳng cắt nhau chỉ giao nhau ở một điểm,rồi lại mãi mãi xa rời…Tớ không muốn mất người bạn tốt như cậu đâu. Thật đấy!”

          Sưu tầm



,

Không có nhận xét nào: